Đã lâu lắm rồi…

Đã lâu lắm rồi… ko viết…
Đã lâu lắm rồi… lòng hời hợt vô cảm…
Đã lâu lắm rồi… ko tập trung được… dù chỉ để xem một bộ phim yêu thích trong vài tiếng…
Đã lâu lắm rồi… ko….

Cũng chẳng biết từ bao giờ… mình bị mất đi mọi cảm giác… mọi ham muốn… mọi bon chen…

Lần gần đây nhất muốn viết blog… muốn khóc… và ko khóc mà nước mắt cứ tự nhiên rớt ra… là hôm mẹ bị tai nạn…
Mình sợ… sợ đủ thứ…
Khi mẹ mổ xong… thở phào nhẹ nhõm…
Từ sau hôm được ra viện đến hơn một tuần sau… dù vất vả một chút… nhưng mình ko hề cảm thấy mệt mỏi…
Vạ vật đến hơn 2 tuần nữa… mình bắt đầu hết kiên nhẫn… mình cáu kỉnh… có lẽ cũng tại sự mệt mỏi mà ra cả…

Hôm qua thì ko giữ được bình tĩnh… mắng chị gái… rồi đóng cửa cái rầm… rồi ra…
Có lẽ tại dạo này lòng quá đỗi ko bình yên… và ko có ý định muốn trút mọi thứ cho ai cả…
Có lẽ sự mệt mỏi làm người ta cáu giận trong vô thức…
Mà thực ra, xét cho cùng, mình cũng chẳng biết mình mệt mỏi vì cái gì nữa…

Câu văn lủng củng… ý tứ lung tung… lộn xộn…
Kệ… lâu quá rồi ko viết blog… cứ trút ra cho nhẹ lòng…
Ai vô tình lạc vào đây, đừng tò mò tại sao tớ dở hơi thế nhé… !!!

Leave a comment